Đôi khi..
....
Như một điều tất nhiên... một điều hiển nhiên...
.....
Kìm nén...!!!
Kìm nén....!!!
Cố gắng kìm nén... vì phải kìm nén....
Kìm nén... nụ cười....
Kìm nén niềm vui...
chẳng biết tại sao phải thế nữa...
Như lúc là người chiến thắng...
Muốn cười haha thật to lên cho bõ tháng ngày cố gắng, nỗ lực...
Rồi chợt nghĩ có người chiến thắng.. nghĩa là có người chưa chiến thắng...
Có nên cười ko??
Kìm nén niềm vui...
trong những giờ phút quan trọng...
vì đôi khi...
hì...
Kìm nén...
Giọt nước mắt trên mi...
Khi nỗi buồn.. muốn vỡ òa thành tiếng khóc...
muốn khóc thật to...
để quên đi ấm ức, để quên đi vết thương...
Nhưng lại phải kìm nén...
Trước một người nào đó...
buộc phải kìm nén... và tỏ ra... MÌNH RẤT ỔN!
...
Kìm nén...
Để che dấu cảm xúc thật sự của mình...
Kìm nén...
để rồi...
về đến nhà...
Cười một mình...
hay khóc òa trên gối...
gối ôm nói rằng chúc mừng cậu... khi mình hạnh phúc...
gối ôm nói cậu khóc trên vai tớ này... khi trái tim tan nát đã cố kìm nén... để rồi...
càng đau nhiều hơn...
gối ôm nói cậu hãy ôm tớ vào lòng... khi cậu cần một bờ vai...
gối ôm nói cậu ko cô đơn... vì mỗi tối... tớ luôn ôm cậu ngủ...
Haiz....
thở dài....
Đôi khi sự kìm nén... có thể sẽ khiến trái tim bị tổn thương...
nhưng ít ra... là chỉ một mình mình... Nếu ko kìm nén...
Thì ko chỉ 1 mà ít nhất sẽ là 2 người bị tổn thường.. vfa mình là người thứ nhất...
Thật ko đáng chút nào...
Kìm nén... sự tức giận nhất thời...
Thật khó khăn...
Kìm nén nụ cười, kìm nén giọt nước mắt...
sẽ ko khó...
nhưng kìm nén sự tức giận.. thật khó...
Kìm nén
Cũng đôi lúc...
Mọi thứ đã qua và nghĩ lại...
Giá
như mình có thể bình tĩnh và xem xét... đặt mình vào vị trí của người
khác... có lẽ... sẽ hạnh xử khác đi, ko nói những điều nặng lời... để
rồi.. không chỉ họ tổn thương, mà chính mình.,.. cũng tổn thương ko kém!
....Đôi khi.....
Kìm nén khi cảm thấy tự ái...
Lòng kiêu hãnh như bị xúc phạm...
nhưng trong cuộc sống...
Nó ko cần biết bạn là ai... và nó... ko cần biết đến lòng tự trọng của bạn...
Sức chịu đựng... Sự kìm nén....
..........
Đôi khi phải kìm nén... và im lặng...
Người ta sai... những mình... vẫn mỉm cười nhận hết lỗi lầm về mình... ko chút thái độ!
Đôi khi... thật bất công...
Đôi khi phải kìm nén...
Như một thói quen...
Như một điều tất yếu...
Ko khác được...
Đôi khi...
Phải kìm nén...
để giải hòa những mâu thuẫn...
trong một cuộc cãi vã...
sự tan vỡ sẽ rất cao.. nếu ko có sự nhượng bộ từ 2 phía...
vỡ rồi...
thì khó lành lại...
Lại kìm nén...
Thật khó chịu...
! ! ! ! !
Tôi sai rồi...
Đôi khi...
phải kìm nén để không chạy ào đến ôm thật chặt...
để níu kéo...
để giữ chân...
hì...
Chợt nhận ra...
tất cả là vô ích và chỉ khiến ai đó thêm bận lòng, chán ghét, coi thường...
lại kìm nén...
khi biết sắp cách xa....
con tim nhưu vỡ òa...
muốn chạy đến thật nhanh, bất chấp tất cả để có thể một lần được sống thật với cảm xúc của mình...
Thế nhưng... hiện thực ko cho phép...
[KÌM NÉN !! !! !!]
Lại ôố kìm nén... và chấp nhận buông xuôi..
để tất cả có thể sống thoải mái...
để vẫn có thể coi nhau là BẠN - chứ ko phải là KẺ THÙ ! ! !
Đôi khi....
Phải kìm nén... và coi nhưu ko có gì cả...
dù trong tim..
rất đau..
Rất hận...
rất buồn..
tan nát..
vỡ vụn...
Nhưng vỏ bọc hoàn hảo...
đã ko ai có thể nhìn thấy được sự thật trái tim nó...
Có đôi khi rất nhớ...
Nhớ đến chạnh lòng...
nhớ đến nhói đau...
Rồi...
lại kìm nén...
Và dặn lòng...
Ko gì hết...
ổn cả thôi...
càng che dấu...
càng thấy khổ sở...
càng thấy mệt mỏi...
sống...
là học cách che dấu cảm xúc...
Đằng sau nụ cười thật rạng rỡ... thật tươi vui..
là giọt nước mắt chai lì...
là nỗi đau đến thắt quặn trong lòng...
là vết thương..
ko biết ngày nào, tháng nào, mới có thể lành lại...
[nỗi đau] vẫn nguyên vẹn nhưu ngày nào...
[tình yêu]... vẫn đậm sâu... ko đổi thay...
Đôi khi...
phải kìm nén tiếng yêu..
để tình bạn ko bị rạn vỡ...
để không làm người ta phải khó xử...
để mọi thứ thật tự nhiên...
để trái tim..
ko bị tổn thương thêm nữa...
để người ta...
thoải mái đi tìm hạnh phúc mới..
và để mình...
có thể mìm cười chúc phúc cho người ta..
để trái tim nhận ra..
hạnh phúc là đằng sau sự bình yên của người đó...
Đôi khi...
Muốn gục ngã...
Nhưng.....
Hình
như... vẫn còn thứ gì đó rất quan trọng, rất đặc biệt đang tổn tại ở
đâu đó trên trái đất này, một nguồn sức mạnh siêu nhiên vô hình nào
đó... đang cố níu mình là với sự sống, sự tồn tại... tự dối mình bằng
một điều gì đó..
để có niềm tin, có hi vọng..
để rồi lại có lí do.. để chờ đợi, cố gắng...
Đôi khi phải tin vào những điều mình ko tin...
Để biết... mình còn khờ dại đến thế nào...
sống trên đời...
ko gì là ko thể..
hì hì...
Love you...
Thật đặc biệt...
Thật là lạ...
lạ thật...
! ! ! ! ! ! !
]VỠ OÀ...]